Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

LỬA HỒNG

NHEN LÊN NGỌN LỬA NỒNG

Bữa trước, dưới bình minh phía Đông
Màu vàng Tôi thích, Bạn màu hồng
Bạn và Tôi chẳng cùng lăng kính
Tôi với Bạn nào chung khoảng không
Khi núi hiểu bao tầng lớn nhỏ
Lúc sông hay mấy khúc sâu nông…
Nay chiều tận, giá sương tràn xuống
Ta sẽ nhen lên ngọn lửa nồng!

GIÀ AN LẠC
Gốc già để lại trái hoa cành
Cởi áo “quan trường” sống đạm thanh
Cậy cấp - qua thời so bậc cấp
Nhờ danh - hết buổi tỷ công danh!
Hay khi cát bụi bên đồi trắng
Hiểu lúc suối vàng cạnh biển xanh!
Trao gửi niềm tin cho thế hệ
Vui nhân tình - thế thái… an lành.

VẪN ĐÓ NIỀM TIN

Từ Bắc vào Nam cách dặm trường
Một đời bươn trải sống tha phương
Người quê tâm sáng lòng trung thực
Kẻ thị đức cao dạ hiển lương
Bát gạo chia nhau qua lúc biệt
Ngọn rau chung bữa vượt ngày thường
Trên đời có viêc nhìn chưa thấy

Còn đó “nhiễu điều phủ giá gương”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét